Ngày Tôi Trở Về - Cả Thế Giới Phải Trả Giá
Chương 3. Tấm Thẻ Ba Trăm Nghìn
Chương 3. Tấm Thẻ Ba Trăm Nghìn
eyJzIjoxMiwiYyI6OTkyLCJ1IjoiZ3Vlc3QiLCJ0IjoxNzY3MTk4MDY2LCJyIjoiM3dUcmNmYlgifQ==Tấm thẻ ngân hàng nằm trong lòng bàn tay tôi, mỏng và lạnh. Mặt sau đã trầy xước, góc thẻ hơi cong, nhìn là biết đã dùng rất lâu. Đó là thứ duy nhất chứng minh mười năm qua không phải là một giấc mơ tự tôi bịa ra.
eyJzIjoxMiwiYyI6OTkyLCJ1IjoiZ3Vlc3QiLCJ0IjoxNzY3MTk4MDY2LCJyIjoiM3dUcmNmYlgifQ==Ngày tôi gửi trả lại thẻ, trời đổ mưa nhỏ. Tôi kèm theo một tờ giấy, chữ viết không đẹp nhưng rất ngay ngắn.
“Thi xong đại học gặp lại. Tôi sẽ trả hết.”
Cô ấy trả lời rất nhanh.
“Không cần trả đâu.”
“Thi cho tốt, đừng để bị bắt nạt nữa.”
Tôi nhìn màn hình rất lâu. Đó là lần hiếm hoi tôi không biết nên đáp lại thế nào. Cuối cùng chỉ gửi đi một câu rất ngắn.
“Ừ.”
Sau khi về nhà họ Giang, tôi không thiếu tiền nữa. Nhưng mỗi tháng, đúng ngày, tôi vẫn chuyển vào thẻ của Tô An Nhiên ba trăm nghìn, giống như một thói quen không thể bỏ. Không phải để trả nợ, mà là để chắc chắn cô ấy còn sống, còn dùng tiền.
Tháng đầu tiên, tiền được rút sạch trong hai ngày.
Tháng thứ hai cũng vậy.
Đến tháng thứ ba, tôi bắt đầu cảm thấy không ổn.
Tôi nhắn tin. Không ai trả lời.
Tôi gọi điện. Thuê bao không liên lạc được.
Tôi tra lịch sử giao dịch, thấy tiền vẫn bị rút đúng hạn, không thiếu một đồng. Người dùng thẻ rất bình tĩnh, rất đều đặn, giống như đang cố chứng minh rằng mọi chuyện vẫn ổn.
Kỳ thi đại học kết thúc trong một buổi chiều nóng bức. Tôi đứng ngoài cổng trường, nhìn dòng người ra về, trong đầu chỉ có một câu hỏi.
Cô ấy ở đâu?
Tối hôm đó, tôi gửi cho cô một tin nhắn nữa.
“Tôi thi xong rồi.”
“Nếu cậu rảnh, chúng ta gặp nhau.”
Tin nhắn không hiện đã đọc. Điện thoại im lặng như chết.
Tôi ngồi trên giường rất lâu, nhìn trần nhà trắng toát. Trong đầu không ngừng hiện lên từng khả năng, từng kết cục tôi không muốn nghĩ tới. Một người đã từng cắn răng nuôi sống tôi suốt mười năm, không thể vô duyên vô cớ biến mất như vậy.
Đến lúc đó, tôi mới nhận ra.
Ba trăm nghìn mỗi tháng không phải là bảo vệ.
Nó chỉ là thứ kéo dài thời gian trước khi tai họa thật sự ập xuống.
Và nếu tôi không tự đi tìm cô ấy,
thì có lẽ, lần gặp tiếp theo sẽ chỉ còn lại một tấm thẻ rỗng.
eyJzIjoxMiwiYyI6OTkyLCJ1IjoiZ3Vlc3QiLCJ0IjoxNzY3MTk4MDY2LCJyIjoiM3dUcmNmYlgifQ==