Khẩu Nghiệp Xuyên Thư - Ai Động Vào Tôi Là Toang
Chương 15: Chị Khẩu Nghiệp Lên Hot Search
Tôi tỉnh dậy lúc gần trưa.
eyJzIjo5LCJjIjo5ODEsInUiOiJndWVzdCIsInQiOjE3NjcyMDM2ODIsInIiOiI0Snh0Rk02USJ9Không phải vì hết mệt, mà vì điện thoại rung đến mức tưởng sắp tự nhảy khỏi bàn.
eyJzIjo5LCJjIjo5ODEsInUiOiJndWVzdCIsInQiOjE3NjcyMDM2ODIsInIiOiI0Snh0Rk02USJ9Tin nhắn, thông báo, cuộc gọi nhỡ chen chúc nhau như muốn nổ tung màn hình.
Hệ thống lên tiếng trước tôi, giọng vừa bất lực vừa cam chịu: “Ký chủ… cô lên hot search rồi.”
“Tôi biết.” tôi đáp, giọng còn ngái ngủ. “Không lên mới lạ.”
Tôi mở Weibo.
Trang đầu hiện ra một loạt từ khóa quen mà lạ.
“Chị Khẩu Nghiệp là ai”
“Chị Khẩu Nghiệp online suốt đêm”
“Một mình đối đầu vạn người”
“Khẩu nghiệp nhưng không tục”
Tôi nhìn chằm chằm vào cái biệt danh “Chị Khẩu Nghiệp” vài giây.
“…Ai đặt tên vậy?”
Hệ thống trả lời rất thật thà: “Cư dân mạng.”
Tôi thở dài. “Đúng là vô duyên tập thể.”
Nhưng phải thừa nhận, cái tên này lan rất nhanh.
Tôi bấm vào hot search đầu tiên. Nội dung là tổng hợp ảnh chụp màn hình từ đêm qua. Tốc độ trả lời. Cách phản dame. Những câu khiến người ta vừa tức vừa buồn cười.
Bình luận phía dưới không còn một màu như hôm qua nữa.
“Không biết đúng sai thế nào, nhưng bà này thật sự gan.”
“Chửi mà không cần nói tục, phục.”
“Tôi vào hóng drama, ai ngờ bị cuốn theo.”
Có cả người từng mắng tôi quay lại nói một câu rất ngắn.
“Ít nhất cô ấy không trốn.”
Hệ thống thì thầm: “Ký chủ, rất nhiều tài khoản lớn đang chia sẻ lại.”
“Ví dụ?”
“Blogger pháp luật.”
“Blogger xã hội.”
“Mấy người chuyên phân tích bạo lực mạng.”
Tôi kéo xuống thêm.
Một video ngắn được cắt từ màn hình quảng trường tối qua đang lan truyền. Tiêu đề giật rất đúng chỗ.
“Một người không im lặng trước bạo lực mạng.”
Tôi nhìn mà thấy buồn cười.
Tối qua tôi chỉ muốn chửi cho đã.
Không ngờ lại bị gán cho nhiều ý nghĩa như vậy.
Điện thoại rung.
Số lạ.
Tôi nghe máy.
“Xin chào, tôi là biên tập của một kênh truyền thông.”
“Chúng tôi muốn phỏng vấn cô về sự kiện đêm qua.”
Tôi chưa kịp trả lời thì cuộc gọi khác chen vào.
Rồi cuộc gọi nữa.
Hệ thống nhìn tôi, giọng hơi bối rối: “Ký chủ… hình như cô sắp thành người nổi tiếng trên mạng rồi.”
Tôi đặt điện thoại xuống, xoa trán.
“Nổi tiếng vì chửi người.”
“Cũng coi như có nghề.”
Tôi mở Weibo, đăng một dòng trạng thái mới. Không dài.
“Ngủ dậy thấy mọi người gọi tôi là chị khẩu nghiệp. Cảm ơn, nhưng tôi không mở lớp.”
Đăng xong, bình luận nhảy lên như nước sôi.
“Chị ơi mở lớp đi.”
“Không học chửi, học cách không im lặng cũng được.”
“Chị đừng biến mất nhé.”
Tôi nhìn những dòng đó, lòng bỗng dưng chùng xuống một chút.
Không phải vì cảm động.
Mà vì tôi nhận ra, trong đám đông ồn ào này, có không ít người từng bị bạo lực mạng giống như nguyên chủ. Chỉ là họ không có bàn phím nhanh như tôi, cũng không có đủ sức để đứng lại.
Hệ thống nói rất khẽ: “Ký chủ, hướng đi này… đã hoàn toàn vượt khỏi ngược văn.”
“Tôi biết.”
Tôi đặt điện thoại sang một bên, đứng dậy kéo rèm cửa. Ánh nắng chiếu vào phòng, sáng đến mức khiến người ta phải nheo mắt.
“Nhưng tôi không thấy có gì sai.”
Ngoài kia, hot search vẫn còn treo tên tôi. Chị Khẩu Nghiệp. Một cái tên kỳ quặc, nhưng rất sống.
Và tôi biết rất rõ.
Từ khoảnh khắc này trở đi, tôi không còn chỉ là nữ chính của một cuốn ngược văn nữa.
Tôi đã trở thành một biến số mà cả thế giới này không ngờ tới.
eyJzIjo5LCJjIjo5ODEsInUiOiJndWVzdCIsInQiOjE3NjcyMDM2ODIsInIiOiI0Snh0Rk02USJ9