Khẩu Nghiệp Xuyên Thư - Ai Động Vào Tôi Là Toang
Chương 23: Không Cần Giải Thoát (Hoàn)
Hệ thống im lặng rất lâu.
eyJzIjo5LCJjIjo5ODksInUiOiJndWVzdCIsInQiOjE3NjcyMDk3MzcsInIiOiJDeDNHZWxTTSJ9Lâu đến mức tôi gần như quên mất sự tồn tại của nó.
eyJzIjo5LCJjIjo5ODksInUiOiJndWVzdCIsInQiOjE3NjcyMDk3MzcsInIiOiJDeDNHZWxTTSJ9Cho đến một buổi tối rất bình thường, tôi vừa tắt máy tính, chuẩn bị đi ngủ thì giọng nói quen thuộc vang lên trong đầu, không còn máy móc như trước, cũng không còn lạnh lùng.
“Ký chủ.”
“Cô thật sự không hối hận sao?”
Tôi nằm nghiêng trên giường, nhìn ánh đèn vàng hắt lên trần nhà, suy nghĩ một chút.
“Hối hận vì cái gì?”
“Không hoàn thành nhiệm vụ.”
“Không đi theo cốt truyện.”
“Không nhận lấy kết cục đã được sắp đặt.”
Tôi cười khẽ.
“Cậu vẫn chưa hiểu à?”
“Tôi chưa từng muốn được giải thoát.”
Hệ thống im lặng.
Tôi tiếp tục nói, giọng rất chậm, rất rõ.
“Từ đầu đến cuối, thứ tôi muốn không phải là quay về.”
“Cũng không phải kiếp sau ưu đãi.”
“Mà là ngay lúc đó, ngay trong hoàn cảnh đó.”
“Tôi có quyền từ chối.”
“Cốt truyện muốn tôi câm.”
“Tôi nói.”
“Cốt truyện muốn tôi chịu ngược.”
“Tôi phản kháng.”
“Cốt truyện muốn tôi chết.”
“Tôi sống.”
Một lúc sau, hệ thống khẽ nói: “Nhưng cô sẽ ở lại thế giới này mãi mãi.”
“Ừ.”
“Không có bàn tay vàng.”
“Không có phần thưởng.”
“Không có lối thoát.”
Tôi nhắm mắt lại, cảm nhận nhịp thở đều đặn của chính mình.
“Vậy thì sao?”
“Tôi có nhà.”
“Có công việc.”
“Có tiền tự kiếm.”
“Có cuộc sống do mình chọn.”
“Cậu gọi đó là bị nhốt.”
“Tôi gọi đó là ở lại.”
Hệ thống cười rất nhẹ, như một tiếng thở dài được buông xuống.
“Có lẽ… cô là ký chủ đầu tiên không cần giải thoát.”
“Tôi biết.”
Ngoài cửa sổ, thành phố đã ngủ. Không có pháo hoa kết thúc truyện, không có lời tuyên bố long trọng. Chỉ là một đêm yên tĩnh, giống hệt hàng vạn đêm khác.
Nếu đây là một cuốn tiểu thuyết.
Thì đoạn kết này không cao trào.
Không lãng mạn.
Không khiến người ta rơi nước mắt.
Nhưng nếu đây là đời tôi.
Thì tôi rất hài lòng.
Tôi không cần được cứu.
Không cần ai kéo ra khỏi bóng tối.
Không cần cái gọi là giải thoát.
Bởi vì từ lúc tôi dám đứng thẳng lên.
Tôi đã tự do rồi.
eyJzIjo5LCJjIjo5ODksInUiOiJndWVzdCIsInQiOjE3NjcyMDk3MzcsInIiOiJDeDNHZWxTTSJ9