Khẩu Nghiệp Xuyên Thư - Ai Động Vào Tôi Là Toang
Chương 9: Tổng Tài Mù Luật
Chương 9: Tổng Tài Mù Luật
Sáng hôm sau tôi tỉnh dậy bởi tiếng thông báo dồn dập.
eyJzIjo5LCJjIjo5NzUsInUiOiJndWVzdCIsInQiOjE3NjcyMDM2ODgsInIiOiJ4WmpiOU4waiJ9Không phải báo thức.
eyJzIjo5LCJjIjo5NzUsInUiOiJndWVzdCIsInQiOjE3NjcyMDM2ODgsInIiOiJ4WmpiOU4waiJ9Là mạng xã hội nổ tung.
Bài đăng tối qua đã vượt khỏi phạm vi bàn tán hóng chuyện, bắt đầu xuất hiện những từ khóa khiến người ta giật mình.
“Cưỡng ép hiến thận có cấu thành tội hình sự không”
“Luật hiến ghép mô tạng quy định thế nào”
“Ép buộc dưới danh nghĩa hôn nhân có hợp pháp không”
Hệ thống run đến mức giọng cũng méo.
“Ký chủ, có người đang phổ cập pháp luật trong phần bình luận.”
“Ừ.” Tôi ngồi dậy, vươn vai. “Đó là tín hiệu tốt.”
Tôi lướt xuống.
Quả nhiên có mấy tài khoản xác thực, luật sư thật, phân tích từng điều luật một.
Từ tự nguyện hiến tạng.
Từ cưỡng ép tinh thần.
Từ giao dịch trái phép nội tạng.
Mỗi chữ đều đập thẳng vào trung tâm của vấn đề.
Tôi vừa đọc vừa gật đầu.
Đúng là học luật nói chuyện khác hẳn tổng tài ngôn tình.
Điện thoại reo.
Lần này là video call.
Bùi Duệ Trí.
Tôi không vội nhận.
Để chuông đổ thêm vài giây.
Rồi mới nhấn.
Gương mặt anh ta xuất hiện trên màn hình, sắc mặt kém hẳn so với mấy hôm trước. Mắt thâm, cà vạt lệch, phía sau là văn phòng sáng đèn từ sớm.
“Cô đã xem chưa?” anh ta hỏi thẳng.
“Tôi đang xem đây.”
“Xem anh được phổ cập pháp luật miễn phí.”
“Cô đang chơi lửa.”
“Tôi chỉ đưa anh ra ánh sáng.”
Bùi Duệ Trí hít sâu.
“Chuyện hiến thận là hiểu lầm.”
“Tôi chưa từng ép buộc.”
Tôi bật cười.
“Anh nói câu đó trước hay sau khi dùng hủy hôn uy hiếp tôi?”
“Anh nên thống nhất lời khai.”
Sắc mặt anh ta trầm xuống.
“Cô tưởng dựa vào mấy bài viết trên mạng là có thể làm gì tôi?”
“Luật pháp không dễ dùng như cô nghĩ.”
Tôi nghiêng đầu.
“Anh đang dạy tôi pháp luật à?”
“Anh là tổng giám đốc một tập đoàn.”
“Anh nghĩ luật pháp đứng về phía ai?”
À.
Cuối cùng cũng nói ra.
Tôi dựa lưng vào ghế, giọng chậm rãi.
“Vậy để tôi nói cho anh nghe một chuyện rất cơ bản.”
“Luật pháp không đứng về phía người có tiền.”
“Nó chỉ đứng về phía người biết dùng nó.”
“Và hiện tại.”
“Người mù luật.”
“Không phải tôi.”
Mặt anh ta hơi biến sắc.
“Cô đang đe dọa tôi?”
“Tôi đang nhắc anh.”
Tôi mở một ảnh chụp màn hình, giơ trước camera.
Là tin nhắn tối qua.
Từng câu từng chữ.
Rõ ràng đến mức không thể chối.
“Hiến thận thì tôi sẽ cưới cô.”
“Đây không phải tỏ tình.”
“Đây là điều kiện.”
“Anh biết điều kiện đổi nội tạng lấy lợi ích gọi là gì không?”
Bùi Duệ Trí im lặng.
Tôi không cho anh ta cơ hội né tránh.
“Giao dịch trái phép.”
“Cưỡng ép tinh thần.”
“Xâm phạm quyền nhân thân.”
“Tôi chỉ cần mang những thứ này.”
“Đến đúng chỗ.”
“Anh đoán xem.”
“Một tổng tài mù luật.”
“Sẽ đi bao xa?”
Anh ta cười lạnh, nhưng rõ ràng không còn tự tin như trước.
“Cô nghĩ mình thắng rồi sao?”
“Tôi chưa chơi xong.”
“Vậy tôi cũng chưa.”
Tôi cúp máy.
Không phải vì sợ.
Mà vì không muốn nghe thêm một câu tự tin rỗng tuếch nào nữa.
Hệ thống thở dài thật dài.
“Ký chủ, nam chính đã bắt đầu cảm thấy nguy hiểm.”
“Tốt.”
“Anh ta nên quen dần.”
Tôi mở Weibo.
Một bài phân tích pháp lý mới vừa lên top.
Tiêu đề rất gọn.
“Ép hiến thận không phải tình yêu. Là tội phạm.”
Tôi nhìn dòng chữ đó, khẽ cong môi.
Ngược văn luôn thích tổng tài coi thường luật pháp.
Nhưng tiếc quá.
Thế giới này.
Có luật.
eyJzIjo5LCJjIjo5NzUsInUiOiJndWVzdCIsInQiOjE3NjcyMDM2ODgsInIiOiJ4WmpiOU4waiJ9